Bạn mang chức danh “nhà quản lý” khi bạn nhận công việc quản lý. Nhưng chức danh gì không nói lên rằng bạn là ai. Bạn chỉ trở thành một nhà lãnh đạo khi mọi người gọi bạn như vậy. Chỉ nhân viên của bạn có thể trao cho bạn danh hiệu lãnh đạo.
Nói cách khác, tổ chức sẽ cho bạn chiếc mũ của nhà quản lý mà mọi người trong đó biết chính thức rằng bạn là một nhà quản lý. Sau đó, nhân viên của bạn, khi họ tin tưởng bạn, sẽ cho bạn danh hiệu lãnh đạo.
Nhiều tác giả và nhiều nhà nghiên cứu đã và đang cố gắng xác định và định nghĩa từ “lãnh đạo”. Đa số các nghiên cứu tập trung vào các đặc điểm lãnh đạo, thói quen, khả năng, hành vi, phong cách, giá trị, kỹ năng và đặc tính. Dave Ulrich – một chuyên gia tư vấn quản lý chia nghiên cứu về lãnh đạo thành các phần:
– Các nhà lãnh đạo là ai (giá trị, động cơ và tố chất cá nhân).
– Các nhà lãnh đạo biết gì (kiến thức, kỹ năng và khả năng).
– Các nhà lãnh đạo làm gì (hành vi, thói quen, phong cách và trình độ).
Có hai điều dẫn tới rất nhiều sự nhầm lẫn xung quanh vấn đề về lãnh đạo và định nghĩa về lãnh đạo. Thứ nhất, nhiều tác giả sử dụng nhầm lẫn hai khái niệm lãnh đạo và quản lý như thể chúng là một. Thứ hai, rất nhiều nhà nghiên cứu việc lãnh đạo đã gặp những người trong vị trí lãnh đạo chính thức của tổ chức (như giám sát viên, nhà quản lý, điều hành cấp cao) – và suy luận rằng việc lãnh đạo là một công việc của vai trò quản lý chính thức.
Thực tế, lãnh đạo khác và phân biệt với quản lý
Lãnh đạo diễn ra ở tất cả các cấp độ của tổ chức. Sự tất yếu của việc lãnh đạo có liên quan đến việc tạo ra những điều kiện sau và khuyến khích những người khác đi theo:
– Một sự hiểu biết có chia sẻ về môi trường.
– Một tầm nhìn chia sẻ nơi chúng ta sẽ đến
– Các giá trị tổ chức được chia sẻ
– Cảm giác về quyền lực được chia sẻ.
Trong khi chức năng lãnh đạo là “bức tranh lớn”, chức năng quản lý lại hẹp hơn. Lãnh đạo được mô tả là “tìm đường”, quản lý là “đi đường”. Quản lý có liên quan đến việc:
– Làm cho mọi thứ được thực hiện
– Thông qua mọi người (tập trung vào mối quan hệ).
Bất cứ ai trong tổ chức cũng có thể trở thành một nhà lãnh đạo bất luận vị trí bình thường của họ là gì. Ví dụ, khi có hoả hoạn xảy ra trong toà nhà và có một người hướng dẫn những người khác cách để thoát ra, người đó cũng được xem như một người lãnh đạo.
Có một cách kiểm tra nhanh tình trạng của bạn trong vai trò lãnh đạo.
Hãy tự hỏi: “Nhân viên của tôi có làm những điều mà tôi đề nghị họ hiện nay cũng như ngay cả khi tôi không còn là quản lý của họ nữa hay không?. Nếu bạn có thể thật thà trả lời “có”, nghĩa là bạn đang rất thuận lợi trên con đường trở thành một nhà lãnh đạo. Nhưng câu trả lời trong trường hợp này sẽ phần lớn là “có thể” mà thôi.
Nhưng cố gắng đừng lo lắng vì điều này, con đường lãnh đạo là một con đường dài, nhưng đó là con đường vinh quang. Nếu bạn e sợ con đường trở thành lãnh đạo quá dài và mất quá nhiều thời gian, hãy nhớ kinh nghiệm của nhà lãnh đạo vĩ đại Nelson Mandela – ông đã dành 27 năm trong tù đề tìm cách lãnh đạo đất nước.
Những người được gọi là lãnh đạo vì họ làm 4 điều sau cho chúng ta:
1. Họ giúp chúng ta hiểu về môi trường của chúng ta. Ví dụ, khi mọi thứ không hoạt động hoặc không rõ ràng cho chúng ta, họ giải thích điều gì đang xảy ra trong thực tế mà chúng ta có thể hiểu được.
2. Họ giúp chúng ta định hướng: Họ có thể vẽ ra một bức tranh về tương lai tươi sáng hơn và giúp chúng ta tin rằng chúng ta có thể giành được những điều chúng ta muốn.
3. Họ cho chúng ta niềm tin vào các giá trị mà quan trọng với chúng ta. Làm vậy, họ làm cho chúng ta cảm thấy rằng chúng ta là một phần của tổ chức, chia sẻ những giá trị và mục đích chung.
4. Họ có thể làm cho chúng ta cảm thấy có quyền lực bằng việc ho phép chúng ta tự do đưa quyết định về cuộc sống, công việc và tương lai của chúng ta.
Bạn thấy mình có xứng đáng được gọi là nhà lãnh đạo hay không?